Việc nuôi chó, mèo trong nhà có thể mang lại niềm vui, giúp trẻ phát triển cảm xúc, gắn bó với thiên nhiên. Tuy nhiên, với những trẻ mắc hen phế quản hoặc có nguy cơ cao, đây lại là yếu tố môi trường đáng lo ngại. Lông thú và các dị nguyên từ động vật nuôi có thể trở thành nguyên nhân kích phát cơn hen, khiến bệnh khó kiểm soát.

Lông thú và các dị nguyên từ động vật nuôi có thể trở thành nguyên nhân kích phát cơn hen, khiến bệnh khó kiểm soát (Ảnh minh họa)
1. Vì sao chó mèo có thể gây ảnh hưởng đến bệnh hen ở trẻ?
Chó, mèo và một số loài động vật khác như chuột hamster, chim cảnh… có thể trở thành nguồn dị nguyên hô hấp gây bệnh hoặc làm nặng thêm tình trạng viêm đường thở mạn tính ở trẻ mắc hen. Những dị nguyên thường gặp bao gồm:
- Lông, vảy da, nước bọt, nước tiểu: Đây là các protein có thể bay lơ lửng trong không khí, dễ hít phải và gây phản ứng dị ứng ở trẻ nhạy cảm.
- Mạt bụi ký sinh trong lông thú: Làm tăng nồng độ dị nguyên trong nhà, nhất là khi thú cưng ngủ chung giường với trẻ.
- Nấm mốc phát sinh từ chất thải của động vật nuôi: Đặc biệt trong môi trường ẩm, vệ sinh kém.
Ở trẻ có cơ địa dị ứng hoặc đã mắc hen phế quản, việc tiếp xúc lặp lại với các dị nguyên trên có thể dẫn đến kích hoạt phản ứng viêm phế quản tăng bạch cầu ái toan, gây:
- Ho khan, ho kéo dài về đêm
- Khò khè, thở rít từng cơn
- Lên cơn khó thở sau tiếp xúc vật nuôi
2. Trẻ nào dễ bị ảnh hưởng hơn khi sống cùng thú cưng?
- Trẻ có tiền sử dị ứng (viêm mũi dị ứng, eczema, dị ứng thức ăn) hoặc có người thân bị hen trong gia đình.
- Trẻ dưới 5 tuổi có đường thở hẹp, hệ miễn dịch chưa hoàn thiện.
- Trẻ có biểu hiện hen nhẹ nhưng tái phát thường xuyên, không rõ nguyên nhân khởi phát.
- Trẻ sống trong nhà kín, có sử dụng thảm, nệm dày, đồ nhung, gối lông vũ – những nơi dễ lưu giữ lông và vảy da thú cưng.
3. Có cần loại bỏ thú cưng khỏi gia đình?
Không phải tất cả trẻ mắc hen đều bắt buộc phải loại bỏ thú cưng, tuy nhiên cần đánh giá mức độ ảnh hưởng và khả năng kiểm soát bệnh. Một số khuyến nghị:
- Nếu trẻ có biểu hiện hen tái phát thường xuyên, kèm dị ứng với dị nguyên động vật (xác định qua test dị ứng hoặc tiền sử tiếp xúc), nên cân nhắc chuyển vật nuôi ra khỏi không gian sống chính của trẻ.
- Trong trường hợp không thể loại bỏ thú cưng, cần áp dụng các biện pháp hạn chế tiếp xúc và cải thiện môi trường sống.
4. Giải pháp bảo vệ trẻ mắc hen sống cùng thú cưng
- Không cho thú cưng vào phòng ngủ, giường ngủ, khu vực sinh hoạt riêng của trẻ.
- Tắm và chải lông thú cưng thường xuyên, sử dụng sản phẩm chuyên biệt.
- Vệ sinh nhà cửa bằng máy hút bụi, lau sàn bằng khăn ẩm thay vì quét khô.
- Giảm thiểu vật liệu lưu giữ dị nguyên như thảm, màn nhung, gối lông…
- Nếu trẻ được chẩn đoán hen do dị nguyên từ chó mèo, cần điều trị đúng phác đồ kiểm soát và theo dõi triệu chứng sau khi điều chỉnh môi trường.
5. Tư vấn chuyên khoa là cần thiết
Việc xác định dị nguyên gây hen không nên dựa hoàn toàn vào quan sát. Trẻ có biểu hiện nghi ngờ cần được:
- Khám chuyên khoa hô hấp nhi hoặc dị ứng miễn dịch học
- Xét nghiệm test lẩy da hoặc IgE đặc hiệu với dị nguyên động vật
- Đánh giá mức độ kiểm soát hen để quyết định có cần thay đổi môi trường sống hay không
Kết luận
Chó mèo và các vật nuôi trong nhà có thể là nguyên nhân kích phát hen phế quản ở trẻ em, đặc biệt với những trẻ có cơ địa dị ứng. Tuy nhiên, với sự hỗ trợ từ chuyên gia và các biện pháp điều chỉnh hợp lý, nhiều trẻ vẫn có thể sống khỏe mạnh bên thú cưng mà không làm bệnh tiến triển nặng hơn.
Để lại SỐ ĐIỆN THOẠI , chúng tôi sẽ gọi điện tư vấn riêng cho bạn